Tập Làm Văn Tả Mẹ Lớp 5 Hay Nhất, Dàn Ý Chi Tiết

Tập Làm Văn Tả Mẹ Lớp 5 là một chủ đề quen thuộc nhưng luôn chứa đựng những cảm xúc sâu lắng về người mẹ kính yêu. tic.edu.vn sẽ giúp các em học sinh có thêm nhiều ý tưởng và cách diễn đạt độc đáo để bài văn thêm sinh động và giàu cảm xúc. Chúng tôi mang đến giải pháp giúp các em tự tin thể hiện tình cảm, lòng biết ơn đối với người mẹ qua những trang văn ý nghĩa.

1. Tại Sao Tập Làm Văn Tả Mẹ Lại Quan Trọng?

Tập làm văn tả mẹ không chỉ là một bài tập đơn thuần trong chương trình Ngữ Văn lớp 5, mà còn mang nhiều ý nghĩa sâu sắc trong việc phát triển kỹ năng viết và tình cảm của học sinh. Việc này giúp các em:

  • Phát triển kỹ năng quan sát: Để tả mẹ một cách chân thực và sinh động, các em cần quan sát tỉ mỉ những đặc điểm về ngoại hình, tính cách, hành động và lời nói của mẹ.
  • Nâng cao khả năng diễn đạt: Bài văn tả mẹ là cơ hội để các em rèn luyện khả năng sử dụng ngôn ngữ một cách sáng tạo, linh hoạt và giàu hình ảnh.
  • Bồi dưỡng tình cảm: Qua việc viết về mẹ, các em có dịp bày tỏ tình yêu thương, lòng biết ơn và sự kính trọng đối với người đã sinh thành, nuôi dưỡng mình.
  • Phát triển tư duy: Để bài văn thêm sâu sắc, các em cần suy nghĩ về những kỷ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ với mẹ, từ đó phát triển khả năng tư duy logic và cảm xúc.
  • Tạo sự kết nối: Bài văn có thể là một món quà ý nghĩa dành tặng mẹ, giúp tăng cường sự gắn kết tình cảm giữa mẹ và con.

Việc tập làm văn tả mẹ còn giúp các em học sinh hình thành những giá trị đạo đức tốt đẹp, biết yêu thương, trân trọng những người thân yêu trong gia đình, đặc biệt là người mẹ.

2. Ý Định Tìm Kiếm Của Người Dùng Về “Tập Làm Văn Tả Mẹ Lớp 5”

  1. Tìm kiếm các bài văn mẫu tả mẹ lớp 5 hay nhất: Người dùng muốn tham khảo các bài văn đã được viết tốt để lấy ý tưởng và học hỏi cách diễn đạt.
  2. Tìm kiếm dàn ý chi tiết cho bài văn tả mẹ lớp 5: Người dùng cần một cấu trúc bài viết rõ ràng để dễ dàng triển khai các ý tưởng của mình.
  3. Tìm kiếm các từ ngữ, hình ảnh gợi tả về mẹ: Người dùng muốn có thêm vốn từ phong phú để bài văn thêm sinh động và giàu cảm xúc.
  4. Tìm kiếm các bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn gọn, dễ hiểu: Người dùng cần những bài văn đơn giản, phù hợp với trình độ của học sinh lớp 5.
  5. Tìm kiếm các bài văn tả mẹ lớp 5 có yếu tố sáng tạo, độc đáo: Người dùng mong muốn tìm được những bài văn không rập khuôn, thể hiện được cá tính riêng của người viết.

3. Hướng Dẫn Chi Tiết Cách Viết Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 Ấn Tượng

Để viết một bài văn tả mẹ lớp 5 hay và ấn tượng, các em có thể tham khảo các bước sau:

3.1. Chuẩn Bị Trước Khi Viết

  • Xác định mục đích: Viết bài văn này để làm gì? (Để nộp cho cô giáo, để tặng mẹ, để ghi lại kỷ niệm…)
  • Xác định đối tượng: Ai sẽ đọc bài văn này? (Cô giáo, mẹ, bạn bè…)
  • Chọn lọc thông tin: Lựa chọn những chi tiết, kỷ niệm đáng nhớ nhất về mẹ để đưa vào bài văn.
  • Lập dàn ý: Sắp xếp các ý tưởng theo một trình tự logic, rõ ràng.

3.2. Dàn Ý Chi Tiết Cho Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5

Một dàn ý chi tiết sẽ giúp các em dễ dàng triển khai các ý tưởng và viết bài văn một cách mạch lạc, logic. Dưới đây là một gợi ý dàn ý chi tiết:

  • Mở bài:
    • Giới thiệu về mẹ (Tên, tuổi, nghề nghiệp…)
    • Nêu cảm xúc chung về mẹ (Mẹ là người em yêu quý nhất, là người em kính trọng nhất…)
  • Thân bài:
    • Tả ngoại hình của mẹ:
      • Dáng người (Cao, thấp, gầy, đậm…)
      • Khuôn mặt (Tròn, trái xoan, vuông…)
      • Mái tóc (Dài, ngắn, đen, bạc…)
      • Đôi mắt (To, nhỏ, đen, nâu…)
      • Nụ cười (Tươi tắn, hiền hậu, ấm áp…)
      • Đôi bàn tay (Thon thả, gầy guộc, chai sạn…)
    • Tả tính cách của mẹ:
      • Hiền dịu, nhân hậu, yêu thương con cái
      • Chăm chỉ, chịu khó, đảm đang
      • Giản dị, tiết kiệm, biết lo toan cho gia đình
      • Nghiêm khắc, dạy bảo con cái nên người
      • Vui vẻ, hòa đồng, được mọi người yêu quý
    • Tả hoạt động hàng ngày của mẹ:
      • Công việc của mẹ (Đi làm, nội trợ, chăm sóc gia đình…)
      • Những việc mẹ thường làm cho em (Nấu ăn, dạy học, đưa đón đi học…)
      • Những việc mẹ làm khiến em cảm động (Chăm sóc khi ốm đau, động viên khi gặp khó khăn…)
    • Kể một kỷ niệm đáng nhớ với mẹ:
      • Chọn một kỷ niệm mà em cảm thấy xúc động nhất, ý nghĩa nhất.
      • Miêu tả chi tiết diễn biến của kỷ niệm đó.
      • Nêu cảm xúc, suy nghĩ của em về kỷ niệm đó.
  • Kết bài:
    • Nêu cảm nghĩ chung về mẹ (Em yêu mẹ rất nhiều, em tự hào về mẹ…)
    • Hứa với mẹ sẽ cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để mẹ vui lòng.
    • Bày tỏ mong ước về mẹ (Mong mẹ luôn khỏe mạnh, vui vẻ…)

3.3. Lựa Chọn Từ Ngữ, Hình Ảnh Gợi Tả

Để bài văn thêm sinh động và giàu cảm xúc, các em nên sử dụng những từ ngữ, hình ảnh gợi tả, so sánh, nhân hóa một cách sáng tạo. Dưới đây là một vài gợi ý:

  • Tả dáng người:
    • Mẹ có dáng người thanh mảnh như một cành liễu.
    • Dáng người mẹ đậm đà, phúc hậu.
    • Mẹ dáng người nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn và tháo vát.
  • Tả khuôn mặt:
    • Khuôn mặt mẹ tròn đầy, phúc hậu, luôn nở nụ cười hiền.
    • Khuôn mặt mẹ trái xoan, thanh tú, dịu dàng.
    • Trên khuôn mặt mẹ đã hằn in những nếp nhăn của thời gian.
  • Tả mái tóc:
    • Mái tóc mẹ đen nhánh, óng ả như dòng suối.
    • Mái tóc mẹ đã điểm bạc vì những lo toan vất vả.
    • Mẹ thường búi tóc cao để gọn gàng khi làm việc nhà.
  • Tả đôi mắt:
    • Đôi mắt mẹ to tròn, đen láy như hai viên ngọc bích.
    • Đôi mắt mẹ hiền từ, ấm áp, luôn nhìn em với ánh mắt yêu thương.
    • Khi em làm sai, đôi mắt mẹ buồn rười rượi.
  • Tả nụ cười:
    • Nụ cười của mẹ tươi như hoa mùa xuân.
    • Nụ cười của mẹ hiền hậu, ấm áp như ánh nắng ban mai.
    • Khi mẹ cười, khóe mắt có những nếp nhăn trông rất duyên.
  • Tả đôi bàn tay:
    • Đôi bàn tay mẹ thon thả, mềm mại.
    • Đôi bàn tay mẹ gầy guộc, chai sạn vì làm việc vất vả.
    • Đôi bàn tay mẹ ấm áp, dịu dàng xoa dịu những vết thương của em.
  • So sánh:
    • Tình yêu của mẹ bao la như biển cả.
    • Công lao của mẹ lớn lao như núi Thái Sơn.
    • Lời ru của mẹ ngọt ngào như dòng suối mát.
  • Nhân hóa:
    • Đôi mắt mẹ biết nói, biết cười.
    • Đôi bàn tay mẹ luôn che chở, bảo vệ em.
    • Mái tóc mẹ thì thầm kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích.

3.4. Cách Viết Mở Bài, Thân Bài, Kết Bài

  • Mở bài:
    • Nên viết ngắn gọn, súc tích, giới thiệu về mẹ và nêu cảm xúc chung của em về mẹ.
    • Có thể mở bài bằng một câu thơ, một câu hát hoặc một câu danh ngôn về mẹ để tạo ấn tượng.
    • Ví dụ: “Trong trái tim mỗi người, mẹ luôn là người quan trọng nhất. Với em, mẹ không chỉ là người sinh ra em, nuôi dưỡng em mà còn là người bạn thân thiết, là người thầy đầu tiên của em.”
  • Thân bài:
    • Chia thành nhiều đoạn nhỏ, mỗi đoạn tả một khía cạnh khác nhau về mẹ (ngoại hình, tính cách, hoạt động…)
    • Sử dụng các từ ngữ, hình ảnh gợi tả để miêu tả một cách sinh động, chân thực.
    • Kể một kỷ niệm đáng nhớ với mẹ để làm nổi bật tình cảm của em dành cho mẹ.
    • Ví dụ: “Mẹ em có dáng người thon thả, mái tóc đen dài ngang lưng. Khuôn mặt mẹ tròn trịa, phúc hậu, luôn nở nụ cười hiền. Đôi mắt mẹ to tròn, đen láy như hai viên ngọc bích.”
  • Kết bài:
    • Nêu cảm nghĩ chung về mẹ và bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ.
    • Hứa với mẹ sẽ cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để mẹ vui lòng.
    • Bày tỏ mong ước về mẹ (mong mẹ luôn khỏe mạnh, vui vẻ…)
    • Ví dụ: “Em yêu mẹ rất nhiều. Em tự hào vì được làm con của mẹ. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để không phụ lòng mẹ.”

3.5. Các Lỗi Thường Gặp Và Cách Khắc Phục

  • Lỗi chung chung, không có chi tiết cụ thể:
    • Khắc phục: Quan sát kỹ hơn về mẹ và lựa chọn những chi tiết tiêu biểu, độc đáo để miêu tả.
    • Ví dụ: Thay vì viết “Mẹ em rất xinh”, hãy viết “Mẹ em có đôi mắt to tròn, đen láy như hai viên ngọc bích, mỗi khi cười lại có những nếp nhăn nơi khóe mắt trông rất duyên.”
  • Lỗi liệt kê, không có cảm xúc:
    • Khắc phục: Đặt mình vào vị trí của người con để cảm nhận tình yêu thương, sự hy sinh của mẹ và diễn tả những cảm xúc đó vào bài viết.
    • Ví dụ: Thay vì viết “Mẹ em thường nấu cơm, giặt quần áo, đưa đón em đi học”, hãy viết “Mỗi buổi sáng, mẹ em lại tất bật chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Nhìn mẹ vội vã mà em thương mẹ vô cùng.”
  • Lỗi sử dụng ngôn ngữ khô khan, thiếu hình ảnh:
    • Khắc phục: Sử dụng các từ ngữ, hình ảnh gợi tả, so sánh, nhân hóa để bài văn thêm sinh động, hấp dẫn.
    • Ví dụ: Thay vì viết “Mẹ em rất hiền”, hãy viết “Mẹ em hiền như Bụt, chưa bao giờ em thấy mẹ giận ai.”
  • Lỗi lạc đề, lan man:
    • Khắc phục: Bám sát dàn ý đã lập và tập trung vào việc tả mẹ, tránh kể những chuyện không liên quan.
  • Lỗi chính tả, ngữ pháp:
    • Khắc phục: Kiểm tra kỹ bài viết sau khi hoàn thành để phát hiện và sửa lỗi.

4. Các Bài Văn Mẫu Tả Mẹ Lớp 5 Hay Nhất

Để giúp các em có thêm ý tưởng và cách diễn đạt, tic.edu.vn xin giới thiệu một số bài văn mẫu tả mẹ lớp 5 hay nhất:

(Lưu ý: Các bài văn mẫu được trích từ bài viết gốc và có chỉnh sửa, bổ sung để phù hợp với yêu cầu của bài viết mới)

4.1. Bài Văn Mẫu 1

Trong gia đình, em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.

Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ vẻ đẹp của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến, gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài. Thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.

Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo. Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách một đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhở chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.

Mẹ em thật đáng quý, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm.

4.2. Bài Văn Mẫu 2

“Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ

Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.”

Trong mỗi chúng ta, đều có một người thân yêu chiếm vị trí quan trọng nơi trái tim, là duy nhất, mãi mãi không thể thay thế đó chính là người mẹ. Người cho ta nhìn thấy ánh sáng mặt trời, người chịu bao đớn đau khó nhọc chín tháng mười ngày bao bọc chúng ta bằng tình yêu thương ấm áp. Và chính vì thứ tình cảm thiêng liêng mẫu tử không thể tách rời mà trong mắt tôi mẹ là người vĩ đại nhất.

Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi nhưng trông mẹ tôi vẫn còn rất trẻ lắm. Mẹ không cao lắm, dáng người mẹ nhỏ nhắn, đầy đặn. Thời gian trôi qua, những gánh nặng vất vả của cuộc sống làm phai màu tóc mẹ. Đôi vai gầy ấy đã gánh vác biết bao điều để lo toan cho cuộc sống của chị em tôi. Khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, ba đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là thợ may, nên để kiếm thêm thu nhập, mỗi tối mẹ thường nhận thêm công việc sửa chữa quần áo. Từ ánh đèn hắt ra, mẹ tôi ngồi đó, tay đưa chỉ, tiếng bàn đạp từ máy khâu vang lên nhịp nhàng đều đều trong đêm vắng. Nhìn cảnh tượng đó tôi càng thương mẹ hơn, lòng thầm tự hứa với mẹ, con sẽ trở thành đứa con ngoan trò giỏi để không phụ công ơn của mẹ.

Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:

“Dù con lớn vẫn là con của mẹ

Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”

4.3. Bài Văn Mẫu 3

“Công cha như núi Thái Sơn,

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”

Mỗi khi nghe thấy đâu đó vọng lên câu ca dao ấy, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về người mẹ thân yêu của mình. Mẹ tôi đã chịu bao nhiêu đớn đau, khổ cực để sinh ra tôi. Và mẹ cũng đã dành cả cuộc đời để săn sóc, dõi theo tôi từng bước trưởng thành. Với tôi, hình ảnh mẹ mãi là hình ảnh đẹp đẽ nhất, thiêng liêng nhất.

Năm nay, mẹ tôi đã bước qua tuổi 40. Tuy vậy, trông mẹ vẫn còn rất tươi trẻ. Trong mỗi khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời, dù buồn dù vui, tôi đều nhớ đến bóng dáng của mẹ. Dáng người mẹ thanh mảnh, làn da trắng đã điểm những nếp nhăn. Mẹ là một người phụ nữ trẻ trung, năng động, nhiệt huyết nhưng đằng sau vẻ tươi tắn đó là sự hi sinh to lớn để nuôi nấng tôi. Cũng chính vị vậy mà đôi bàn tay mẹ chai sạn, gầy gầy, xương xương. Nhưng không hiểu sao tôi lại muốn được ôm ấp, vỗ về trong đôi bàn tay ấm áp đó. Có lẽ, vì đôi bàn tay đó đã chịu bao nhiêu sự vất vả vì tôi chăng? Sự vất vả của mẹ còn thể hiện rất rõ qua những nếp nhăn, vết chân chim trên gương mặt mẹ. Khuôn mặt trái xoan cùng vầng trán cao và đôi lông mày ngang tạo nên nét thanh thoát riêng biệt của mẹ.

Mẹ tôi có đôi mắt bồ câu đen láy, ánh lên sự hiền dịu, trìu mến. Nhưng khi tôi chưa vâng lời, đôi mắt ấy lại đượm buồn khó tả. Chiếc mũi mẹ cao dọc dừa, trông hài hòa với những nét vốn có của mẹ. Hình ảnh trên gương mặt mẹ để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là nụ cười. Nụ cười của mẹ rạng rỡ chính nhờ khóe miệng nhỏ nhắn, đôi môi trái tim và hàm răng trắng đều tăm tắp. Nụ cười ấy như ánh mặt trời ban mai, ấm áp, thân thiện, chan hòa và đầy tình thương yêu. Khi nào buồn, chỉ cần nhìn vào nụ cười động viên của mẹ, tôi lại có thêm động lực. Đôi lúc, nụ cười ấy lại tan biến, thay vào đó là những giọt nước mắt. Lúc đó, trông mẹ như một bông hoa đang úa dần, buồn đến lạ…! Nên tôi luôn thầm nhủ phải học thật chăm, thật giỏi để giữ mãi nụ cười trên đôi môi mẹ.

Là một người phụ nữ của gia đình nên tính cách mẹ tôi vừa hiền hậu vừa rất nghiêm khắc. Mẹ thức khuya, dậy sớm để chăm lo cho gia đình từng bữa ăn, giấc ngủ. Mỗi sớm thức dậy, tôi luôn cảm thấy thật hạnh phúc khi được ăn những món ăn mẹ nấu. Mẹ nhanh tay đảo thức ăn trong chảo. Mẹ nêm, nếm cẩn thận rồi múc ra bát, ra đĩa cho tôi. Ngày trước, tôi thường biếng ăn. Mẹ luôn bắt tôi ăn hết. Giờ thì tôi hiểu, mẹ cũng chỉ muốn tôi có sức khỏe tốt mà thôi. Mẹ thường dặn dò, hướng dẫn tôi trong việc học tập.

Có lẽ, ai trong chúng ta cũng yêu thương nhất người mẹ của mình. Người đã dành một đời để hi sinh vì con cái. Chính vì vậy, dù xưa hay nay, người ta vẫn luôn ngợi ca tình mẫu tử thiêng liêng. Tôi cũng rất yêu, rất thương mẹ và rất tự hào vì là con của mẹ.

4.4. Bài Văn Mẫu 4

Đối với mỗi người, tình mẫu tử luôn đáng trân trọng, với tôi cũng vậy. Mẹ chính là người mà tôi yêu thương nhất trong cuộc đời này.

Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi tuổi. Dấu vết của thời gian đã in hằn lên khuôn mặt của mẹ. Mái tóc ngắn của mẹ giờ đã điểm một vài sợi tóc trắng. Nước da không còn trắng hồng như trước đây mà đã có những vết tàn nhang.

Mẹ tôi là một công nhân của một xưởng may nhỏ nằm trong thành phố. Công việc thường ngày của mẹ vô cùng bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian về nhà để nấu cơm cho cả gia đình. Đối với mẹ, bữa tối chính là lúc cả gia đình sum họp sau một ngày làm việc hay học tập vất vả. Nhưng lúc ấy, có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất khi cả nhà được quây quần bên nhau, ăn bữa cơm ngon lành do mẹ nấu và trò chuyện.

Tôi còn nhớ một kỉ niệm sâu sắc về mẹ trong tuổi thơ của mình. Hồi ấy, dù là con gái nhưng tôi lại rất nghịch ngợm. Năm lớp năm, tôi thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, bị cô giáo bắt gặp. Cô đã kiểm điểm nhóm chúng tôi trước cả lớp và nói rằng sẽ trao đổi với phụ huynh. Khi đó, vì còn nhỏ nên tôi chỉ cảm thấy sợ hãi. Nhưng trong lòng thì chẳng cảm thấy có lỗi. Sau khi cô giáo đến nhà và trao đổi xong, mẹ đã gọi tôi đến và nhắc nhở. Chính vào lúc đó, tôi đã có những thái độ và lời nói không lễ phép với mẹ. Đến khi nhận được lá thư của bố viết cho tôi. Bố đã nghiêm khắc phê bình thái độ đó của tôi. Và kể lại những kỉ niệm khi tôi còn thơ ấu, mẹ đã phải thức suốt đêm để chăm sóc cho tôi ở bệnh viện khi tôi bị ốm. Bức thư của bố khiến tôi vô cùng xúc động và cảm thấy có lỗi. Chiều hôm ấy, khi mẹ đi làm về, tôi ngập ngừng chạy đến ôm lấy mẹ, xin lỗi mẹ. Nước mắt tôi cứ thế rơi lúc nào chẳng hay. Mẹ cũng khóc và an ủi tôi.

Sau kỷ niệm lần đó, tôi dường như trưởng thành hơn. Tôi đã biết giúp đỡ mẹ những công việc vặt trong gia đình. Cũng trở nên ngoan ngoãn hơn, chịu khó học tập hơn. Tôi cũng hiểu được rằng, cho dù có thế nào. Mẹ cũng luôn bao dung và yêu thương tôi vô điều kiện. Lỗi lầm dù có to lớn đến đâu, thì đối với mẹ cũng có thể tha thứ.

Giờ đây tôi càng thấm thía hơn ý nghĩa của câu hát: “Tình mẹ bao la như biển thái bình…” – người mẹ đối với chúng ta vô cùng quan trọng. Mẹ chính là điểm tựa tinh thần vững chắc. Mỗi người hãy biết yêu thương và trân trọng khoảng thời gian được ở mẹ, ở bên gia đình.

4.5. Bài Văn Mẫu 5

Gia đình – hai tiếng quá đỗi thiêng liêng và thân thương. Trong gia đình ấy, mỗi người có lẽ luôn dành tình cảm sâu sắc nhất cho một ai đó. Với tôi, đó chính là mẹ.

Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi tuổi. Dấu vết của thời gian đã in hằn lên khuôn mặt của mẹ. Làn da đã điểm những nốt tàn nhang. Nước da không còn trắng hồng như trước đây. Dáng người mẹ khá đầy đặn – đó phải chăng là dấu ấn của thời gian?

Mẹ tôi vốn là bác sĩ. Công việc thường ngày của mẹ vô cùng bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian về nhà để nấu cơm cho cả gia đình. Đối với mẹ, bữa tối chính là lúc cả gia đình sum họp sau một ngày làm việc hay học tập vất vả. Nhưng lúc ấy, có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất khi cả nhà được quây quần bên nhau, ăn bữa cơm ngon lành do mẹ nấu và trò chuyện.

Tôi còn nhớ một kỉ niệm sâu sắc về mẹ trong tuổi thơ của mình. Hồi ấy, dù là con gái nhưng tôi lại rất nghịch ngợm. Năm lớp năm, tôi thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, bị cô giáo bắt gặp. Cô đã kiểm điểm nhóm chúng tôi trước cả lớp và nói rằng sẽ trao đổi với phụ huynh. Khi đó, vì còn nhỏ nên tôi chỉ cảm thấy sợ hãi. Nhưng trong lòng thì chẳng cảm thấy có lỗi. Sau khi cô giáo đến nhà và trao đổi xong, mẹ đã gọi tôi đến và nhắc nhở. Chính vào lúc đó, tôi đã có những thái độ và lời nói không lễ phép với mẹ. Đến khi nhận được lá thư của bố viết cho tôi. Bố đã nghiêm khắc phê bình thái độ đó của tôi. Và kể lại những kỉ niệm khi tôi còn thơ ấu, mẹ đã phải thức suốt đêm để chăm sóc cho tôi ở bệnh viện khi tôi bị ốm. Bức thư của bố khiến tôi vô cùng xúc động và cảm thấy có lỗi. Chiều hôm ấy, khi mẹ đi làm về, tôi ngập ngừng chạy đến ôm lấy mẹ, xin lỗi mẹ. Nước mắt tôi cứ thế rơi lúc nào chẳng hay. Mẹ cũng khóc và an ủi tôi.

Sau kỷ niệm lần đó, tôi dường như trưởng thành hơn. Tôi đã biết giúp đỡ mẹ những công việc vặt trong gia đình. Cũng trở nên ngoan ngoãn hơn, chịu khó học tập hơn. Tôi cũng hiểu được rằng, cho dù có thế nào. Mẹ cũng luôn bao dung và yêu thương tôi vô điều kiện.

Quả là, tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trong đời. Mẹ – đối với mỗi người chính là điểm tựa bình yên vững chắc nhất. Chúng ta khi còn có thể hãy bỏ qua sự ngại ngùng để nói ra những lời yêu thương.

4.6. Bài Văn Mẫu 6

Người mẹ luôn đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống của mỗi con người. Tình mẹ giúp chúng ta vượt qua mọi giông bão.

Năm nay, mẹ tôi đã ngoài ba mươi tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ tôi không cao lắm. Dáng người khá đầy đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như tôi đã được thừa hưởng nước da trắng hồng từ mẹ. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu. Mẹ tôi là một bác sĩ nên công việc hằng ngày vô cùng bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian quan tâm và chăm sóc cho gia đình.

Nhớ lại khi còn nhỏ, không ít lần tôi đã khiến mẹ phải lo lắng. Đó có thể là những khi tôi bị ốm, mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Đó có thể là khi tôi mải chơi cùng lũ bạn quên về nhà. Đó có thể là khi tôi không chịu học bài và bị điểm kém… Mỗi lần như vậy, mẹ đều nhẹ nhàng khuyên bảo. Đặc biệt, có một kỉ niệm mà tôi vẫn ấn tượng mãi. Năm học lớp sáu, tôi rất lười học, thường xuyên bị có giáo gọi điện về nhà cho bố mẹ để nhắc nhở. Những lúc ấy, mẹ đều nhẹ nhàng khuyên bảo tôi. Tôi chỉ nghe và xin lỗi mẹ, rồi cũng quên ngay sau đó. Một hôm, sau giờ học, nhóm bạn trong lớp rủ tôi đi chơi điện tử. Tôi không cần suy nghĩ mà đồng ý luôn. Do mải chơi nên đến khi nhận ra thì cũng đã khoảng chín giờ tối. Tôi cảm thấy khá sợ và nhanh chóng đạp xe trở về nhà. Đến đoạn đường tối, tôi bỗng đâm phải một chiếc xe máy. Tôi ngã ra, cảm thấy chân tay đều rất đau. Người đi xe máy nhanh chóng hỏi han và gọi điện cho mẹ đến.

Khi tỉnh dậy, tôi đã nằm ở bệnh viện và nhìn thấy mẹ ngồi bên. Lúc đó, một cảm giác hối hận dường như bao trùm lấy tôi. Tôi rất muốn cất tiếng xin lỗi mẹ nhưng không dám. Mẹ chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng. Nhưng tôi biết trong lòng mẹ đang rất buồn. Cũng rất may mắn là do người đi xe máy kịp phanh gấp, nên tôi chỉ bị xây xát nhẹ. Chỉ sau hai, ba ngày là có thể về nhà. Bố đưa tôi trở về. Về đến nhà, tôi thấy mẹ đang ở trong bếp cặm cụi nấu ăn. Tôi nhẹ nhàng đi vào, toàn những món mà tôi thích đang bày trên bàn ăn. Tôi chạy đến và ôm lấy mẹ, khẽ nói: “Con xin lỗi mẹ ạ”. Mẹ quay lại, mỉm cười nhìn tôi và nói: “Không sao đâu con, chỉ cần con nhận ra lỗi lầm và chịu thay đổi là được”. Lúc ấy, tôi chợt bật khóc. Tôi biết rằng mình đã khiến cho bố mẹ lo lắng rất nhiều. Từ đó, tôi cố gắng chăm chỉ học hành, không ham chơi nữa.

Vậy mới thấm thía hết nghĩa tình mà mỗi người mẹ dành cho đứa con của mình. Chính vì vậy, tôi luôn tự nhủ sẽ cố gắng chăm chỉ học hành để tương lai sau này trở thành một người có ích cho xã hội, không phụ lại sự kỳ vọng của mẹ dành cho mình.

4.7. Bài Văn Mẫu 7

Trong lòng em, mẹ luôn là người hiền lành và nhân hậu. “Mẹ” một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: “Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”

Năm nay mẹ em bốn mươi hai tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó đã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm.

Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em… Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời vời nhất trong cuộc đời em. Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca.

Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi, xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng, vòng tay âu yếm.

Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:

“Ai rằng công mẹ bằng non

Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn”

Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.

4.8. Bài Văn Mẫu 8

Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ kể về người mẹ tuyệt vời của em – người mẹ luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời.

Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi, nước da mẹ không còn được trắng trẻo nữa mà đã ngăm ngăm đen vì vất vả chăm sóc chúng em. Mẹ có mái tóc đen dài đến ngang lưng và luôn luôn được búi gọn gàng ở đằng sau. Hàm răng đều, trắng bóng và luôn nở nụ cười mỗi khi có điều gì làm mẹ vui. Mẹ em không cao lắm, hơi gầy, dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ lúc nào cũng tất bật với công việc nào là đi chợ, việc nhà, đi làm… nhưng mẹ không bao giờ kêu vất vả hay mệt mỏi. Mặc dù bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian cho các con. Mẹ dạy em học, dạy làm những công việc nhà, mẹ chỉ bảo tận tình ngay từ những công việc nhỏ nhất, mẹ bảo phải học tính cẩn thận ngay từ những công việc nhỏ trở đi thì về sau những việc lớn hơn mới có thể làm tốt được. Em luôn nhớ lời dặn của mẹ và cố gắng làm thật tốt.

Em nhớ mãi ngày em mới vào lớp Một mẹ đưa em đến trường, trước hôm đó mẹ đã đưa em đi thăm trường, đêm ngủ mẹ động viên khích lệ để không bị bỡ ngỡ những ngày đầu đi học. Rồi khi biết em viết chữ bằng tay trái, mẹ kiên trì từng ngày luyện viết tay phải cho em. Mẹ cầm tay em nắn nót từng chữ, uốn n

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *