tic.edu.vn

**Top 30+ Bài Văn Tả Con Đường Từ Nhà Đến Trường Siêu Hay**

Tả Con đường là một đề tài quen thuộc trong chương trình Ngữ văn, đặc biệt ở bậc Tiểu học và THCS. Tại tic.edu.vn, bạn sẽ tìm thấy những bài văn tả con đường đặc sắc, giúp các em học sinh có thêm ý tưởng và cách diễn đạt sinh động, đồng thời khơi gợi tình yêu quê hương, trường lớp.

1. Khám Phá Ý Nghĩa và Mục Đích Của Việc Tả Con Đường

Tả con đường là gì? Mục đích của việc này là gì?

Tả con đường là việc sử dụng ngôn ngữ một cách sinh động và giàu hình ảnh để miêu tả lại một con đường cụ thể. Mục đích của việc tả con đường không chỉ là tái hiện lại hình ảnh con đường đó, mà còn là:

  • Gợi tả vẻ đẹp: Giúp người đọc hình dung rõ nét về con đường, từ đó cảm nhận được vẻ đẹp riêng biệt của nó.
  • Thể hiện cảm xúc: Bộc lộ tình cảm, cảm xúc của người viết đối với con đường, có thể là tình yêu, sự gắn bó, niềm tự hào, hoặc những kỷ niệm sâu sắc.
  • Khám phá ý nghĩa: Con đường có thể mang những ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, thể hiện sự kết nối, sự trưởng thành, hoặc những hành trình trong cuộc sống.
  • Phát triển kỹ năng: Rèn luyện khả năng quan sát, miêu tả, sử dụng ngôn ngữ và diễn đạt cảm xúc của người viết.

Theo nghiên cứu của Đại học Sư phạm Hà Nội từ Khoa Ngữ văn, vào ngày 15/03/2023, việc tả cảnh vật, trong đó có con đường, giúp học sinh phát triển khả năng tư duy hình tượng và cảm thụ văn học tốt hơn.

2. Xác Định Ý Định Tìm Kiếm Khi Tả Con Đường

Người đọc thường tìm kiếm điều gì khi muốn tả con đường?

Khi tìm kiếm thông tin về “tả con đường”, người đọc thường có những ý định sau:

  1. Tìm kiếm bài văn mẫu: Tham khảo các bài văn tả con đường hay, sáng tạo để có thêm ý tưởng và cách viết.
  2. Tìm kiếm dàn ý chi tiết: Muốn có một dàn ý cụ thể, rõ ràng để dễ dàng xây dựng bố cục cho bài văn.
  3. Tìm kiếm từ ngữ gợi tả: Cần những từ ngữ, hình ảnh sinh động, giàu sức gợi để miêu tả con đường một cách ấn tượng.
  4. Tìm kiếm kinh nghiệm viết bài: Mong muốn được chia sẻ những kinh nghiệm, bí quyết để viết một bài văn tả con đường hay và đạt điểm cao.
  5. Tìm kiếm thông tin về cấu trúc bài văn: Nắm vững cấu trúc của một bài văn tả cảnh để có thể trình bày bài viết một cách logic và mạch lạc.

3. Bí Quyết Xây Dựng Dàn Ý Chi Tiết Cho Bài Văn Tả Con Đường

Làm thế nào để xây dựng một dàn ý tả con đường thật chi tiết và hiệu quả?

Một dàn ý chi tiết sẽ giúp bạn tổ chức ý tưởng một cách logic và trình bày bài viết một cách mạch lạc. Dưới đây là gợi ý về một dàn ý chi tiết cho bài văn tả con đường:

  • Mở bài:
    • Giới thiệu về con đường bạn muốn tả (tên đường, vị trí, ấn tượng chung).
    • Nêu cảm xúc, tình cảm của bạn đối với con đường đó.
  • Thân bài:
    • Tả bao quát:
      • Độ dài, chiều rộng của con đường.
      • Chất liệu mặt đường (nhựa, bê tông, đất…).
      • Vỉa hè (có hay không, chất liệu, tình trạng).
    • Tả chi tiết:
      • Hai bên đường: Nhà cửa (kiến trúc, màu sắc, hoạt động), hàng cây (loại cây, đặc điểm, tác dụng), các công trình công cộng (trường học, bệnh viện, công viên…).
      • Mặt đường: Màu sắc, tình trạng (bằng phẳng, gồ ghề, có ổ gà…), các phương tiện giao thông (loại xe, số lượng, tốc độ…).
      • Thời gian: Tả con đường vào một thời điểm cụ thể (buổi sáng, trưa, chiều, tối) để làm nổi bật những đặc điểm riêng biệt.
      • Âm thanh: Tiếng xe cộ, tiếng người nói chuyện, tiếng chim hót, tiếng rao hàng…
      • Mùi hương: Mùi hoa, mùi cây cỏ, mùi thức ăn…
    • Tả sự thay đổi của con đường theo thời gian:
      • Sự thay đổi của con đường theo mùa (xuân, hạ, thu, đông).
      • Sự thay đổi của con đường theo thời gian trong ngày (sáng, trưa, chiều, tối).
  • Kết bài:
    • Khẳng định lại tình cảm của bạn đối với con đường.
    • Nêu ý nghĩa của con đường đối với bạn.
    • Liên hệ với trách nhiệm của bản thân trong việc giữ gìn và bảo vệ con đường.

4. Tuyển Chọn Những Từ Ngữ Gợi Tả Đắt Giá Khi Miêu Tả Con Đường

Làm thế nào để sử dụng ngôn ngữ một cách sinh động và giàu hình ảnh khi tả con đường?

Để bài văn tả con đường trở nên sinh động và hấp dẫn, bạn cần sử dụng những từ ngữ gợi tả đắt giá. Dưới đây là một số gợi ý:

  • Từ ngữ miêu tả hình dáng, kích thước:
    • Độ dài: hun hút, tít tắp, miên man, thăm thẳm, dài dằng dặc.
    • Chiều rộng: thênh thang, rộng rãi, bát ngát,ênh, hẹp.
    • Độ cao: dốc đứng, thoai thoải, bằng phẳng, gập ghềnh.
  • Từ ngữ miêu tả màu sắc:
    • Mặt đường: đen nhánh, xám xịt, trắng xóa, vàng óng.
    • Hàng cây: xanh mướt, xanh um, xanh tươi, vàng úa.
    • Nhà cửa: rực rỡ, sặc sỡ, trầm mặc, cổ kính.
  • Từ ngữ miêu tả âm thanh:
    • Tiếng xe cộ: ầm ĩ, náo nhiệt, inh ỏi, rì rào.
    • Tiếng người: rộn rã, ồn ào, í ới, cười nói.
    • Tiếng thiên nhiên: xào xạc, vi vu, líu lo, róc rách.
  • Từ ngữ miêu tả mùi hương:
    • Hoa: thơm ngát, thoang thoảng, nồng nàn, dịu ngọt.
    • Cây cỏ: xanh mát, tươi mới, dìu dịu, ngai ngái.
    • Thức ăn: hấp dẫn, thơm lừng, quyến rũ, ngào ngạt.
  • Từ ngữ miêu tả cảm xúc:
    • Yêu thương: thân thương, gắn bó, trìu mến, thiết tha.
    • Tự hào: kiêu hãnh, hãnh diện, tự tôn, vinh dự.
    • Nhớ nhung: da diết, khắc khoải, bâng khuâng, xao xuyến.

5. Cách Viết Mở Bài Ấn Tượng Cho Bài Văn Tả Con Đường

Làm thế nào để tạo ấn tượng cho người đọc ngay từ những dòng đầu tiên của bài văn?

Mở bài là phần quan trọng, giúp bạn thu hút sự chú ý của người đọc ngay từ những dòng đầu tiên. Dưới đây là một số cách viết mở bài ấn tượng cho bài văn tả con đường:

  • Mở bài trực tiếp: Giới thiệu ngay về con đường bạn muốn tả và nêu cảm xúc của bạn về nó.
    • Ví dụ: “Con đường Nguyễn Trãi là con đường quen thuộc nhất đối với tôi. Nó không chỉ là con đường tôi đi học mỗi ngày, mà còn là nơi gắn liền với bao kỷ niệm tuổi thơ tươi đẹp.”
  • Mở bài gián tiếp: Bắt đầu bằng một câu nói, một đoạn thơ, hoặc một hình ảnh liên quan đến con đường.
    • Ví dụ: “Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết: ‘Quê hương là đường đi học’. Với tôi, con đường đến trường không chỉ là con đường, mà còn là cả một thế giới tuổi thơ đầy ắp kỷ niệm.”
  • Mở bài so sánh: So sánh con đường bạn muốn tả với một con đường khác, hoặc với một hình ảnh quen thuộc nào đó.
    • Ví dụ: “Nếu ví thành phố là một cơ thể sống, thì những con đường chính là những mạch máu. Và con đường Lê Lợi, con đường tôi yêu quý, chính là một trong những mạch máu quan trọng nhất của thành phố này.”
  • Mở bài sử dụng câu hỏi tu từ: Đặt một câu hỏi gợi sự tò mò, kích thích người đọc khám phá về con đường bạn muốn tả.
    • Ví dụ: “Bạn đã bao giờ tự hỏi, con đường nào là con đường quen thuộc nhất đối với mình chưa? Với tôi, đó chính là con đường làng, con đường đã in dấu chân tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.”

6. Cách Viết Thân Bài Sinh Động, Chi Tiết Về Con Đường

Làm thế nào để miêu tả con đường một cách sinh động và chi tiết, giúp người đọc hình dung rõ nét về nó?

Thân bài là phần quan trọng nhất của bài văn, nơi bạn thể hiện khả năng quan sát, miêu tả và sử dụng ngôn ngữ của mình. Dưới đây là một số gợi ý để viết thân bài sinh động và chi tiết về con đường:

  • Tả bao quát:
    • Độ dài, chiều rộng: Sử dụng những từ ngữ gợi hình ảnh để miêu tả độ dài, chiều rộng của con đường.
      • Ví dụ: “Con đường dài hun hút, như một dải lụa mềm mại vắt ngang qua cánh đồng.”
    • Chất liệu mặt đường: Miêu tả chất liệu mặt đường (nhựa, bê tông, đất…) và tình trạng của nó (bằng phẳng, gồ ghề, có ổ gà…).
      • Ví dụ: “Mặt đường nhựa đen nhánh, mịn màng, in bóng những hàng cây xanh.”
    • Vỉa hè: Miêu tả vỉa hè (có hay không, chất liệu, tình trạng) và những hoạt động diễn ra trên vỉa hè.
      • Ví dụ: “Vỉa hè được lát gạch đỏ tươi, sạch sẽ, là nơi người dân tập thể dục mỗi buổi sáng.”
  • Tả chi tiết:
    • Hai bên đường: Miêu tả nhà cửa (kiến trúc, màu sắc, hoạt động), hàng cây (loại cây, đặc điểm, tác dụng), các công trình công cộng (trường học, bệnh viện, công viên…).
      • Ví dụ: “Hai bên đường là những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, xen lẫn những hàng cây xanh mát. Những ngôi nhà san sát nhau, tạo nên một khu phố sầm uất và nhộn nhịp.”
    • Mặt đường: Miêu tả màu sắc, tình trạng (bằng phẳng, gồ ghề, có ổ gà…), các phương tiện giao thông (loại xe, số lượng, tốc độ…).
      • Ví dụ: “Trên mặt đường, xe cộ qua lại tấp nập. Những chiếc xe máy, xe ô tô nối đuôi nhau, tạo nên một dòng chảy không ngừng.”
    • Thời gian: Tả con đường vào một thời điểm cụ thể (buổi sáng, trưa, chiều, tối) để làm nổi bật những đặc điểm riêng biệt.
      • Ví dụ: “Vào buổi sáng sớm, con đường trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Người đi làm, người đi học, ai cũng vội vã để kịp giờ.”
    • Âm thanh: Miêu tả những âm thanh bạn nghe thấy trên con đường (tiếng xe cộ, tiếng người nói chuyện, tiếng chim hót, tiếng rao hàng…).
      • Ví dụ: “Trên con đường, tôi nghe thấy tiếng xe cộ ầm ĩ, tiếng người nói chuyện rộn ràng, tiếng chim hót líu lo trên cành cây.”
    • Mùi hương: Miêu tả những mùi hương bạn ngửi thấy trên con đường (mùi hoa, mùi cây cỏ, mùi thức ăn…).
      • Ví dụ: “Trên con đường, tôi ngửi thấy mùi hoa sữa thơm ngát, mùi cây cỏ xanh mát, mùi thức ăn hấp dẫn từ những quán ăn ven đường.”
  • Sử dụng các biện pháp tu từ: So sánh, nhân hóa, ẩn dụ… để làm cho bài văn thêm sinh động và hấp dẫn.
    • Ví dụ: “Con đường như một dải lụa mềm mại, ôm ấp lấy ngôi làng.” (so sánh)
    • “Hàng cây đứng im lặng, như những người lính canh gác cho con đường.” (nhân hóa)

7. Cách Viết Kết Bài Sâu Lắng, Gợi Cảm Xúc Cho Bài Văn Tả Con Đường

Làm thế nào để kết thúc bài văn một cách ấn tượng, để lại dư âm trong lòng người đọc?

Kết bài là phần cuối cùng của bài văn, nơi bạn tổng kết lại những gì đã viết và thể hiện cảm xúc, suy nghĩ của mình về con đường. Dưới đây là một số cách viết kết bài sâu lắng và gợi cảm xúc cho bài văn tả con đường:

  • Khẳng định lại tình cảm của bạn đối với con đường:
    • Ví dụ: “Tôi yêu con đường này, con đường đã gắn bó với tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.”
  • Nêu ý nghĩa của con đường đối với bạn:
    • Ví dụ: “Con đường không chỉ là con đường, mà còn là nơi tôi tìm thấy niềm vui, sự bình yên và những kỷ niệm đáng nhớ.”
  • Liên hệ với trách nhiệm của bản thân trong việc giữ gìn và bảo vệ con đường:
    • Ví dụ: “Tôi sẽ luôn cố gắng giữ gìn và bảo vệ con đường này, để nó mãi là một phần ký ức đẹp đẽ của tôi.”
  • Sử dụng một câu nói, một đoạn thơ để kết thúc bài văn:
    • Ví dụ: “Và tôi tin rằng, dù sau này có đi đâu xa, tôi cũng sẽ không bao giờ quên được con đường này, con đường ‘con về rợp bướm vàng bay’ như nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết.”

8. Những Lỗi Thường Gặp Cần Tránh Khi Tả Con Đường

Những lỗi nào cần tránh để bài văn tả con đường đạt điểm cao?

Khi viết bài văn tả con đường, bạn cần tránh những lỗi sau:

  • Tả chung chung, không cụ thể: Không miêu tả chi tiết về con đường, chỉ nói những điều ai cũng biết.
  • Sử dụng ngôn ngữ khô khan, thiếu hình ảnh: Không sử dụng các biện pháp tu từ, từ ngữ gợi tả để làm cho bài văn sinh động.
  • Bố cục lộn xộn, không mạch lạc: Không xây dựng dàn ý rõ ràng, khiến bài văn thiếu logic.
  • Mắc lỗi chính tả, ngữ pháp: Viết sai chính tả, sử dụng câu không đúng ngữ pháp.
  • Sao chép bài văn mẫu: Không tự viết bài văn của mình, mà sao chép từ các nguồn khác.

9. Tham Khảo Các Bài Văn Tả Con Đường Hay Tại Tic.edu.vn

Ở đâu có thể tìm thấy những bài văn tả con đường hay để tham khảo và học hỏi?

Để giúp các em học sinh có thêm ý tưởng và cách viết bài văn tả con đường, tic.edu.vn cung cấp rất nhiều bài văn mẫu hay và sáng tạo. Các em có thể tham khảo những bài văn này để học hỏi cách xây dựng dàn ý, sử dụng ngôn ngữ và diễn đạt cảm xúc.

Con đường làng quê yên bình với hàng cây xanh mát hai bên

10. 30+ Bài Văn Mẫu Tả Con Đường Từ Nhà Đến Trường Siêu Hay

Dưới đây là một số bài văn mẫu tả con đường từ nhà đến trường hay nhất, ngắn gọn, được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước:

(Mẫu 1)

Mỗi ngày mới đến là một niềm háo hức lạ kì của riêng em, háo hức gặp thầy cô, gặp bạn bè, gặp mái trường thân yêu và háo hức đi trên con đường quen thuộc…

Nhà khá gần trường nên bố mua em một chiếc xe đạp để tự đi học. Trên chiếc xe đạp ấy, em đã băng qua bao dãy phố, bao cảnh vật, bao dòng người đông đúc và tấp nập. Con đường khá rộng, được rải nhựa láng mịn, đen đúa. Dòng xe đi lại nhiều càng khiến mặt đường láng bóng hơn. Đường uốn lượn theo bờ hồ bởi đây là con phố Nguyễn Đình Thi ven hồ Tây rộng lớn. Nhìn từ xa, con đường chẳng khác nào dải lụa đen mềm mại đang khẽ bay trên làn nước. Ven đường, một bên là dãy nhà cao tầng, một bên là hàng cây xanh. Những dãy nhà mọc san sát nhau, nhà cao, nhà thấp chen chúc. Mỗi ngôi nhà khoác một màu áo riêng tạo thành khủng cảnh đầy sắc màu tựa bức tranh sơn dầu về hè phố. Đối diện với dãy nhà là hàng cây quanh năm ngả nghiêng theo gió. Hàng hoa sữa sừng sững như những vệ sĩ canh gác đường phố và lòng hồ. Hàng liễu thướt tha buông tấm mành mỏng manh xuống ven hồ. Mặt hồ buổi sớm lăn tăn những đợt sóng nhẹ.

Xa xa, ông mặt trời thức giấc sau đám mây trắng bạc, tỏa những tia nắng sớm xuống khắp con phố. Vườn hoa ven đường lúc một đông người, mấy cụ già tập dưỡng sinh, mấy anh thanh niên chạy bộ, một vài em bé cười ngô nghê nằm trong chiếc xe đẩy của bà,… Từng vòng xe của em cứ lăn đều lăn đều. Thấp thoáng ngọn đa cổ thụ trường em đã xuất hiện. Em rẽ phải, hòa vào con phố Thụy Khuê tấp nập xe cộ. Người đi làm, người đi học.

Bao năm tháng qua, con đường vẫn miệt mài chịu nắng chịu mưa, âm thầm đồng hành với cuộc sống người dân nơi đây. Và có lẽ, con đường cũng âm thầm đồng hành với những tháng ngày đến trường, đến lớp của em.

(Mẫu 2)

Em đã quá thân quen với con đường từ nhà đến trường. Nó đã trở thành một người bạn đồng hành vô cùng quen thuộc của em.

Con đường đến trường của em cách nhà khá xa, khoảng năm ki-lô-mét. Hàng ngày, em đều đạp xe đến trường cùng với Lan – cô bạn thân học cùng lớp với em. Con đường khá rộng, được đổ bê tông nên thẳng tắp nên đi lại rất nhẹ nhàng, êm ái. Hai bên đường còn có vỉa hè được lát gạch trông rất khang trang. Trên các vỉa hè, nhiều loại cây như xà cừ, bằng lăng, phượng vĩ… được trồng trong các bồn cây. Chính hàng cây nay đã tỏa bóng mát giúp xua tan cái nắng nóng trên con đường về nhà của chúng em.

Một bên đường là cánh đồng lúa, một bên đường là nhà cửa nối nhau san sát. Vào vụ mùa, đạp xe trên con đường này mà em cảm thấy vô cùng thích thú khi được hít hà hương thơm của lúa chín. Trường học của em nằm ở cuối con đường. Mỗi khi đến giờ tan học là con đường lại trở nên rất đông đúc. Xe máy, xe đạp và ô tô đi lại tấp nập. Hàng đêm, con đường đều được các bác lao công quét dọn sạch sẽ.

Em hy vọng mình sẽ có thật nhiều kỉ niệm bên con đường này. Cũng hy vọng nó sẽ luôn được giữ gìn đẹp đẽ, sạch sẽ.

(Mẫu 3)

Đối với những học sinh như chúng em, con đường từ nhà đến trường đã trở nên vô cùng quen thuộc. Đó cũng là nơi gắn bó với nhiều kỷ niệm của em.

Từ những ngày đầu lớp một được mẹ đưa đi học, đến khi biết tự đi xe đạp, em đã cảm nhận được sự thay đổi theo thời gian của con đường đến trường trường. Con đường càng ngày càng đẹp hơn, rộng hơn và đông xe cộ qua lại hơn.

Ngày xưa, đó chỉ là một con đường đường đất. Nhưng giờ đây nó đã được trải nhựa láng mịn không một chút gồ ghề. Con đường lúc này rộng hơn ba mét, xe máy, ô tô qua lại rất thoải mái. Hai bên đường, nhà cửa mọc lên san sát nhau. Vỉa hè của đường khá rộng, khoảng một mét được trải gạch rất sạch sẽ. Ở trên vỉa hè, nhiều loại cây được trồng theo hàng thẳng tắp.

Mỗi buổi sáng, khi đi học, em thường bắt gặp những người đi tập thể dục trên vỉa hè. Đến trưa, những hàng cây tỏa bóng mát giúp chúng em tránh được nắng nóng. Các nhà cửa hai ven đường là những cửa hiệu bán quần áo, đồ tạp hóa, giày dép… Buổi chiều lúc giờ tan học, con đường trở nên đông đúc hơn. Xe máy, xe ô tô và xe đạp đi lại nhộn nhịp. Những lúc như vậy, em cùng bạn phải đi rất cẩn thận.

Em vô cùng yêu con đường đến trường của mình. Đối với em, nó giống như một người bạn đã cùng em trải qua những năm tháng tuổi học trò.

(Mẫu 4)

Mỗi buổi sáng, em lại đạp xe trên con đường quen thuộc. Đó là con đường mà em đã đi suốt những năm học vừa qua. Con đường từ nhà đến trường – con đường giống như một người bạn đồng hành, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cùng em.

Con đường từ nhà tới trường của em là một đường thẳng tắp, không một đoạn cua hay ngã rẽ nào, bởi nhà em cũng rất gần trường, chỉ cách một cây số. Con đường khá nhỏ và hẹp nhưng lại rất bằng phẳng, không có “ổ gà, ổ voi” nên khi đạp xe trên con đường này rất êm ái. Hai bên đường những hàng cây đung đưa theo làn gió giống như đang vẫy chào em, còn có cả những chú chim bay nhảy cất cao giọng hót líu lo đón chào ngày mới. Đặc biệt vào mùa thu khi hàng cây rụng lá, con đường trở nên rất thơ mộng, từng đợt lá vàng bay la đà rồi rụng xuống mặt đường xe đi qua lại nghe tiếng xào xạc. Hàng ngày đồng hành cùng em trên con đường ấy không chỉ có bạn học của em mà còn có biết bao mọi người đi học, đi làm. Từng dòng xe nối đuôi nhau trên đường, tiếng xe nổ rồi tiếng còi “bíp bíp” làm cho con đường trở nên nhộn nhịp đông vui. Những ngả đường khác đều đông đúc hàng quán, giống như phố xá riêng chỉ có con đường đi học của em vẫn thưa nhà, chỉ có vài quán gần trường học, đó dường như là sự yên bình và giản dị của con đường này.

Em yêu con đường đến trường của em, em nhớ từng loài cây, từng ngôi nhà trên con đường này.

(Mẫu 5)

Không biết từ bao giờ, con đường này đã trở thành một người bạn đồng hành của em trên hành trình đến trường.

Ngôi trường cấp một của em nằm ngay ở xã của em. Vì vậy, con đường đến trường không quá xa xôi. Nó được lát gạch phẳng lì, bao năm nay đã quen bước chân em tới trường. Mỗi buổi sáng, ông mặt trời thức giấc chiếu sáng khắp con đường. Cây cối hai ven đường xanh mướt, tràn đầy sức sống trong nắng. Đường phố sạch sẽ vì đều được quét dọn vào mỗi buổi tối. Xe cộ đi lại tấp nập trên đường. Tuy chỉ là một con đường trong xã nhưng diện tích của nó cũng khá rộng rãi, đủ để cho những chiếc xe tải cỡ lớn đi qua. Các phương tiện giao thông đều rất nghiêm chỉnh chấp hành theo quy định, đi đúng làn đường. Trên vỉa hè, nhiều người đang tập thể dục. Có mấy nhóm học sinh vừa đi vừa nói chuyện tíu tít.

Em cùng nhóm bạn đạp xe trên con đường mà lòng đầy phấn khởi. Chúng em rất nghiêm chỉnh chấp hành luật giao thông, không đi dàn hàng. Thỉnh thoảng, em chỉ trò chuyện với Lan – người bạn đi cùng xe với em về chuyện bài vở. Không khí buổi sớm thật trong lành và dễ chịu. Chúng em chỉ đi mất mười phút là đến trường. Phía cuối con đường chính là ngôi trường thân thương của em.

Từ rất lâu, em đã coi con đường này như một người bạn, cùng em trải qua những ngày tháng gắn bó với ngôi trường tiểu học.

(Mẫu 6)

Đối với em, mỗi ngày đến trường là một ngày đều tràn ngập niềm vui. Nhưng vui nhất có lẽ là được đi đến trường trên con đường quen thuộc cùng bạn bè.

Con đường đến trường của em dài khoảng ba ki-lô-mét, tương đối rộng rãi. Hai bên đường đều có vỉa hè được lát gạch trông rất đẹp. Vì mới được xây dựng cách đây không lâu nên trông đường còn rất mới. Mặt đường được trải bê tông nên phẳng lì, không một ổ gà. Trên vỉa hè, những bồn cây nối tiếp nhau thẳng hàng. Các cây đều to lớn với tán lá xum xuê khiến cho con phố tràn ngập một màu xanh. Có rất nhiều loài cây như: phượng vĩ, bằng lăng, hoa sữa… Trên đường, xe cộ đi lại nhộn nhịp. Các phương tiện đều đi đúng theo làn đường được quy định. Con đường hiếm khi có giấy rác vì đều được các bác lao công quét dọn sạch sẽ vào buổi tối hôm trước.

Vào mỗi buổi sáng sớm, ánh nắng ấm áp bao trùm khắp con đường. Chúng em lại cùng nhau đạp xe đến trường. Không khí trong lành và mát mẻ khiến em cảm thấy vô cùng thoải mái. Em thường cùng các bạn đi học khá sớm nên con đường khi ấy còn khá vắng vẻ, yên tĩnh. Vào giờ cao điểm, con đường này thường tấp nập xe cộ qua lại và khá ồn ào. Người đi làm, người đi chợ, học sinh đi học. Những học sinh mặc đồng phục đạp xe nối tiếp nhau trên con đường tạo ra một khung cảnh thật đẹp.

Đối với em, con đường này đã để lại rất nhiều kỉ niệm. Em rất yêu quý con đường đã gắn bó với những năm tháng tuổi thơ của mình.

(Mẫu 7)

Nhà em cách trường không xa mấy, chỉ vượt qua một đoạn của con đường Điện Biên Phủ, Cao Thắng, Nguyễn Đình Chiểu là tới. Đoạn đường này đối với em thật là quen thuộc. Nhưng thân thiết nhất vẫn là đoạn đường Cao Thắng.

Lòng đường khá rộng, trải nhựa phẳng phiu, thật thích mắt. Xe chạy ngược xuôi tấp nập, nhưng không bao giờ có cảnh kẹt xe, vì ở mỗi ngã tư đều có hệ thống đèn báo hiệu hướng dẫn xe cộ lưu thông. Chúng em đi học rất thoải mái trên lề đường tráng xi măng. Dọc theo lề đường có những hàng cây sao cao vút, tỏa bóng râm mát cho đường phố ngay cả vào những trưa nắng gắt. Mỗi khi cơn gió thổi qua, lá cây xào xạc nghe như tiếng hát ru, thật vui tai.

Nhà cửa bên đường hầu hết là cửa hiệu buôn bán, thi thoảng lạc lõng chen vào một ngôi nhà biệt thự. Cửa hiệu thì đủ loại: cổ tiệm may, có cửa hàng bán vật liệu xây dựng, có tiệm ăn, khách sạn. Lại có củ phòng khám bệnh, phòng chữa răng… Ngoài ra còn có cả một ngôi chùa và một rạp hát. Mỗi buổi đến trường, em thường ghé rạp hát. Chẳng phải để coi hát, xem phim mà chỉ để nghiêng ngó, ngắm nghía các biểu ngữ, các hình quảng cáo phim mới thật vui mắt. Tạt qua rạp hát, em còn được hòa mình vào cái náo nhiệt của các bài ca, điệu nhạc từ các loa phóng thanh đưa ra. Và đôi khi, còn để mua quà bánh từ những hàng bán nhan nhản quanh rạp hát.

Trên đoạn đường Cao Thắng, xe cộ qua lại tấp nập như mắc cửi, nhất là giờ đi làm, đi học vào buổi sáng, hoặc giờ tan sở, tan trường vào buổi chiều. Các xe hai bánh, bốn bánh nối đuôi nhau, chen chúc nhau chạy. Tiếng còi xin đường inh ỏi. Các kạn học sinh mặc đồng phục tung tăng đi từng nhóm trên hè đường. Các bạn dừng lại trước nhà bãi điện Bàn Cờ xem các bưu thiếp bày trong tủ kính.

Ngày tháng trôi qua, con đường đến trường đã trở nên thân thuộc với em ở từng góc nhỏ, từng ngôi nhà cho đến từng chỗ mấp mô dưới lòng đường và trên lề đường. Con đường đã gắn liền với ngôi trường Lương Định Của thân yêu của em. Em yêu trường, và em cũng yêu con đường đã dẫn em đến với ngôi trường của em.

(Mẫu 8)

Quê em thuộc một vùng đồng bằng ven biển miền Trung nơi có lắm nắng, nhiều mưa, lụt lội liên miên. Vậy mà con người ở đây vẫn bám lấy mảnh đất nghèo này, vẫn yêu thương nó đến da diết. Bởi nó là quê hương, là nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Nhưng “Quê hương là gì hở mẹ?”. Có phải “Quê hương là chùm khế ngọt… Quê hương là đường đi học” như nhà thơ Đỗ Trung Quân đã nói?

Đối với tụi nhỏ, hàng ngày cắp sách đến trường như chúng em, không có gì thân thuộc hơn, gắn bó hơn là con đường đi học. Dường như không có ngày nào bước chân nhỏ của chúng tôi lại không đặt lên trên mình nó vô vàn những dấu chân tí xíu trên đường đi và về, trước và sau những buổi học. Đó là con đường đá đỏ khá rộng, cao ráo và thẳng tắp. Được biết vừa rồi bác Chủ tịch tỉnh khi về thăm Trường Tiểu học của chúng em có nói: “Nay mai con đường này sẽ dải nhựa và mở rộng thêm”. Người ta vừa mới phát hiện một mỏ đá quý gần quê em. Tương lai, đây sẽ là một trong những khu công nghiệp sầm uất của tỉnh nhà, có cả những công ty nước ngoài đến đây đầu tư khai thác. Nghe nói vậy mà chúng em đứa nào cũng mừng thầm trong bụng. Cứ mơ tưởng đến một ngày mai, làng quê em sẽ được đổi thay như một khu phố ở thị thành.

Ngày ngày, chúng em đến trường sẽ đi trên con đường nhựa bóng loáng, đón những ngọn gió nam mát rượi thổi từ ngoài biển Đông vào và nhìn những chiếc xe cơ giới nối đuôi nhau phóng nhanh trên đường… Vừa đi, em vừa nghĩ miên man. Trước mắt em vẫn là con đường đá đỏ thẳng tắp và rất bằng phẳng. Hai năm trước đây, người ta đã cải tạo con đường này. Họ đổ đất cao lên, cho xe lu lăn đi lăn lại nhiều lần, làm cho mặt đường phẳng lì. Hai bên đường những hàng cây bạch đàn, xà cừ, dương liễu và có cả cây me, cây phượng nữa. Đó là công trình “Rừng cây xanh đến trường” do Liên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh của trường em phát động. Hàng cây bây giờ tuy chưa cao, chưa có bóng mát phủ xuống mặt đường nhưng sức sống của nó đang bật dậy. Màu xanh đậm của những tán lá hai bên đường đang trải dài ra khoe sắc với trời xanh. Vài ba năm nữa thôi, hàng cây hai bên đường sẽ trùm bóng mát xuống lòng đường. Lúc ấy, chúng em đi học, đâu cần phải đội nón đội mũ, đã có bóng mắt của hàng cây che do chính bàn tay của chúng em trồng nên. Vẻ đẹp của con đường cũng là vẻ đẹp của quê hương. Phải chăng, chúng em cũng đã góp phần công sức nhỏ bé của mình xây dựng quê hương ngày thêm đẹp hơn lên rồi đó chăng? Hàng cây xanh trên đường đến trường sẽ ghi lại tình cảm của chúng em, công sức của chúng em đã góp thêm một vẻ đẹp cho con đường, cho quê hương yêu dấu của mình.

Trống trường đã điểm, chúng em bước vội vào cổng trong tiếng trống ngân vang trầm ấm quen thuộc. Rồi khi tan chúng em lại đi về trên con đường quen thuộc, mát rượi bóng cây.

(Mẫu 9)

Mùa khô năm ngoái, nhân dân địa phương em đã góp tiền, góp sức làm lại con đường nối xã Tân Long với các xã lân cận. Trường em nằm bên cạnh đường đi, cách nhà khoảng gần cây số. Sáng sáng, em cùng các bạn tung tăng cắp sách đến trường trên con đường giống như dải lụa hồng mềm mại uốn quanh thôn xóm.

Đường trải đất đỏ, được san ủi kĩ nên rất phẳng phiu, đủ rộng để hai ô tô có thể tránh nhau. Mặt đường cao ở giữa và thoải dần sang hai bên cho dễ thoát nước. Hàng cây bạch đàn trồng ven đường dạo nào giờ đã vươn cao, thân thẳng tắp, cành lá sum suê tỏa bóng mát. Mỗi khi có cơn gió thổi qua, lá cây lao xao, cành cây đung đưa như những cánh tay chào đón. Lúc chúng em đi học cũng là lúc con đường nhộn nhịp, đông vui nhất. Dân trong vùng họp chợ cạnh đường, tíu tít bên những gánh rau tươi, những đống trái cây hay những bu gà vịt. Các cửa hàng ăn uống mở cửa, phục vụ mọi người.

Trên đường, tiếng xe lam, xe ba gác máy làm náo động không gian của một vùng quê yên tĩnh. Các loại xe tấp nập chở hàng hóa lên chợ huyện. Ra khỏi ngã tư với cảnh họp chợ tấp nập, con đường chạy giữa cánh đồng lúa và rau màu xanh tốt. Gần Tết, khí trời buổi sáng se se lạnh. Nắng sớm vàng rực trải trên màu xanh mỡ màng, non tươi của những liếp rau cải, cà chua, xà lách… Dăm ba cánh bướm trắng chập chờn trên những bông cải đơm hoa vàng tươi. Gần hết cánh đồng, con đường cao dần rồi nối với một cây cầu gỗ bắc ngang dòng kinh trong mát, cung cấp nước ngọt quanh năm cho đồng ruộng.

Từ đầu cầu bên kia, con đường đổ dốc một đoạn chừng hơn trăm mét là tới trường em. Ngôi trường nằm cách mặt đường khoảng vài chục thước, giữa một vườn cây um tùm suốt ngày ríu rít tiếng chim… Băng ngang qua cổng trường, con đường tiếp tục chạy dài qua hai xã nữa rồi thông ra quốc lộ.

Con đường đã trở nên thân thuộc với tất cả mọi người. Ngày hai lần đi về trên con đường này, chúng em đã khắc sâu hình ảnh của nó trong lòng.

(Mẫu 10)

Từ nhà đến trường em có thể đi qua nhiều ngả khác nhau nhưng em thích nhất vẫn là đi qua đoạn đường Nguyễn Du.

Đoạn đường này ngắn và hẹp. Lòng đường được hàng me xanh rờn hai bên đường che mát. Buổi sớm em đi học các vòm me đan vào nhau tưởng như chúng chụm đầu trò chuyện. Những cành me thả lá xuống mặt đường tráng nhựa xám. Một lằn sơn vàng giữa lòng đường chia hai phần cho xe chạy ngược chiều nhau. Xe máy, xe đạp tấp nập trên mặt đường trơn bóng. Đến khúc có những ổ gà lồi lõm thì xe chạy chậm lại, bóp còi inh ỏi… Em và các bạn đi rất thoải mái trên lề đường tráng xi măng. Nhiều nhà cao tầng đẹp đẽ chen vai nhau đứng sừng sững. Đó là các cơ quan, cửa hàng. Đặc biệt, đoạn đường em đi qua có Bưu điện Thành

Exit mobile version